Khoảnh khắc Thượng tá Đặng Thái Huyền phim 'Mưa đỏ' cho phép mình rơi nước mắt

Thượng tá Đặng Thái Huyền chia sẻ trên phim trường "Mưa đỏ", không ai có thể thấy khoảnh khắc nào chị chao đảo, mệt mỏi. Chỉ khi về đến khách sạn chị mới cho phép mình được thả lỏng, rơi nước mắt.

- Sau suất chiếu đầu tiên là bùng nổ lời khen cho "Mưa đỏ" trên mặt báo và mạng xã hội từ giới chuyên môn, cảm xúc của chị thế nào?

Thực sự hạnh phúc! Bởi Điện ảnh Quân đội đã chuẩn bị cho dự án này nhiều năm và quãng thời gian chuẩn bị cho Mưa đỏ, ê-kíp đã tận hiến cho bộ phim tới 200% sức lực. Không có điều gì để hối tiếc cả nên ngày ra mắt phim thực sự là vỡ òa về cảm xúc vì chúng tôi cảm thấy mọi nỗ lực của mình bỏ ra là xứng đáng và được khán giả đón nhận.

Tuy vậy chúng tôi hết sức bình tĩnh trước những lời khen bởi nhiều người động viên vì biết ê-kíp đã trải qua quãng thời gian quá vất vả. Tôi luôn phải dặn mình phải bình tĩnh trong mọi lời khen cũng góp ý để vững vàng hơn khi làm phim sau này. 

5a8e2bfc b3f7 4a5d 98ce 72c.jpg Đạo diễn, NSƯT Đặng Thái Huyền ở phòng dựng "Mưa đỏ".

 Nếu phim có điều gì khiến khán giả chê trách thì 100% lỗi nằm ở tôi

- Chị cảm nhận bộ phim thế nào với tư cách của khán giả, của đạo diễn và còn điều gì thấy hối tiếc?

Rất nhiều người hỏi tôi rằng sau khi hoàn thành Mưa đỏ và xem phim trên bàn dựng có điều gì nuối tiếc, tôi trả lời rằng không có gì để hối tiếc cả. Nếu khán giả chê trách thì 100% lỗi đó nằm ở phía tôi, không thuộc về bất cứ ai trong ê-kíp, những người đã làm việc tận hiến.

Khi ở hiện trường nếu có bất kỳ cảnh quay nào chưa ưng ý là mọi người đã quay lại. Đoàn phim chỉn chu đến mức không thỏa hiệp với bất kỳ cảnh quay nào. Chúng tôi thực hiện nó bằng mọi cách, mọi giá và không bao giờ tiếc công sức.

Đến lúc Mưa đỏ công chiếu là đã qua nhiều bản dựng và bản dựng dành cho khán giả là bản tôi ưng ý nhất, mãn nguyện nhất nên khi ngồi xem với tâm thế của khán giả, nhìn lại chặng đường đã qua, tôi vẫn tự tin đây là bản dựng thỏa mãn nhất.

- "Mưa đỏ" được coi là dự án phim lớn nhất của Điện ảnh Quân đội trong 20 năm trở lại đây, lại được công chiếu vào dịp đặc biệt của đất nước. Lúc này chị đã có thể thở phào để trao đứa con tinh thần của mình cho khán giả nhưng nhìn lại suốt quãng thời gian làm phim, chị đã phải đối mặt với những áp lực gì?

Áp lực đầu tiên từ phía dư luận cho rằng tôi là phụ nữ và kinh nghiệm làm phim chiến tranh không thể bằng những đạo diễn gạo cội khác. Giao một dự án lớn đến như vậy, vào dịp kỷ niệm lớn cho một nữ đạo diễn liệu có mạo hiểm?

Vì vậy khi Mưa đỏ được công chiếu, cảm xúc vỡ òa chỉ là một phần, cảm xúc của một quân nhân đã hoàn thành nhiệm vụ với sự giao phó của đơn vị và các thủ trưởng lớn hơn nhiều. Tôi thấy mình đã không phụ lòng tin của những người ủng hộ, đã đứng ra bảo lãnh để nói "cô ấy làm được" và tôi đã làm được. 

Chỉ khi về đến khách sạn tôi mới cho phép mình được rơi nước mắt 

4ab7f51d 5c79 4fa4 a68c 200.jpg Phút thư giãn hiếm hoi của nữ đạo diễn sinh năm 1980 ở phim trường. 

- Xem phim khán giả cảm nhận được các diễn viên đã khổ như thế nào khi phải thực hiện trong điều kiện khó khăn về địa hình, về thời tiết như vậy nữa là đạo diễn, lại là phụ nữ như chị khi phải kiểm soát mọi cảnh quay trên hiện trường. Quá trình quay "Mưa đỏ", Đặng Thái Huyền đã phải đối mặt với những thách thức gì về thể lực, tinh thần? 

Đối với 1 bộ phim truyện điện ảnh vốn đã rất phức tạp và khó khăn rồi, hơn nữa đây lại là một phim điện ảnh về đề tài chiến tranh có quy mô rất lớn. Đoàn phim có lúc lên tới hàng nghìn người. Với phim chiến tranh, khó khăn nhất chính là việc lên sơ đồ và hệ thống quả nổ của công binh và các chuyên gia.

Đạo diễn luôn phải chịu trách nhiệm về sơ đồ quả nổ, việc hô nổ để đảm bảo sự an toàn cho diễn viên và ê-kíp quay. Thêm nữa, quay ở thực địa không có gì che chắn thì yếu tố thời tiết ảnh hưởng rất nhiều. Cùng với đó là áp lực về đại cảnh chiến tranh lớn vừa phải khốc liệt, vừa phải chân thực, an toàn lại đẹp về mặt điện ảnh. 

Tất cả các yếu tố đều đổ dồn lên vai đạo diễn. Tuy vậy, không ai có thể nhìn thấy khoảnh khắc nào tôi tỏ ra chao đảo, mệt mỏi hay rơi một giọt nước mắt. Vì tôi thấy ê-kíp đã tận hiến và không một lời kêu ca thì sao đạo diễn có thể than phiền. Chỉ khi về đến khách sạn tôi mới cho phép mình được thả lỏng, được rơi nước mắt. Tôi tự hào vì mình có một ê-kíp tuyệt vời.

- Mỗi nhân vật trong "Mưa đỏ" đều đặc biệt và có số phận riêng, dường như diễn viên nào cũng tỏa sáng. Với chị, diễn viên nào khiến chị ấn tượng và mang đến cho đạo diễn nhiều cảm xúc nhất?

Với phim này, tôi ngạc nhiên với tất cả các diễn viên bởi khi chọn họ, tôi nghĩ họ có thể hợp vai nhưng không biết có chịu nổi sự khắc nghiệt và cường độ quay của Mưa đỏ không. Nhưng những tin nhắn cuối ngày động viên lại luôn tới từ các diễn viên. Họ nói cảnh nào chưa được sẵn sàng diễn lại đúp khác và tôi đừng lo cho họ.

Diễn viên còn như vậy thì không có lý do gì đạo diễn lại dừng bước ở bất cứ cảnh quay nào. Tôi ấn tượng với Hạ Anh (vai y tá Hồng - PV) khi quay cảnh dưới cơn mưa tầm tã vào ngày trời rét dưới 10 độ C đến mức ngất đi. Khi tỉnh dậy bạn ấy hỏi đạo diễn có cần quay lại cảnh đó không. Với sự xả thân và tận hiến đó, họ không còn là diễn viên nữa mà chính là các nhân vật bước ra từ phim. 

c060737a cd6c 417b b4a7 0f9.jpg Thượng tá Đặng Thái Huyền dành lời khen cho một ê-kíp tuyệt vời. 

Gia đình xem xong mới thấy thương mình

- Vậy còn đạo diễn có khoảnh khắc nào "sập nguồn" vì quá vất vả?

Sập nguồn thì không! Khi ra hiện trường có lẽ nhờ các bác, các chú liệt sĩ phù hộ nên lúc nào tôi cũng tràn đầy năng lượng. Có cảnh quay trên sông nước, nhìn diễn viên và các chú bộ đội ngâm mình dưới nước, tim tôi như thắt lại vì thương. Lúc đó tôi ở trên phà nhưng nghĩ thà mình cũng ở dưới sông như họ. 

Với phim này, tôi không ngồi sau monitor mà ngồi ngay cạnh diễn viên ở bối cảnh. Tôi muốn mình phải nhìn thấy từng chi tiết diễn nhỏ nhất của diễn viên thực tế như khán giả thấy. Thêm nữa, tôi cho đó là cách chia lửa với anh em. Với những cảnh nguy hiểm, thấy đạo diễn ngồi ngay cạnh sẽ yên tâm hơn. Đó là bộ phim quá sức lực mà đôi khi tôi không thể nghĩ được vì sao mình lại có thể vượt qua được tất cả. 

178aa91e 3fb5 42d5 becb d9d.jpg Thượng tá Đặng Thái Huyền trên phim trường "Mưa đỏ". 

- "Mưa đỏ" đã khiến khán giả và cả những cựu chiến binh từng chiến đấu ở Thành cổ Quảng Trị rơi nước mắt, tò mò muốn biết gia đình chị nói gì sau khi xem phim?

Gia đình xem xong mới thấy thương mình là thân nữ mà sao làm một bộ phim vất vả như thế. Họ không nói nhiều về phim mà chỉ thương mình vì đã trải qua quãng thời gian lao lực mà lúc trước chưa thể hiểu hết. Đó là chưa kể công việc hậu kỳ, đến tận khi phim ra rạp tôi chưa có một ngày nghỉ nào.

- Từ lúc tiếp cận kịch bản "Mưa đỏ" đến khi phim ra rạp là bao nhiêu năm?

Tôi lần đầu đọc kịch bản từ năm 2013 và được giao nhiệm vụ từ sau Covid-19. Tôi đọc lại kịch bản, đi chọn bối cảnh và chính thức bước vào phim vào 2023, chuẩn bị và tiếp xúc nhân chứng 1 năm sau đó và bấm máy vào cuối năm 2024 - đầu năm 2025. Tính từ Người trở về đến nay là tròn 10 năm tôi mới có một phim điện ảnh về đề tài chiến tranh. 

Ảnh: NVCC 

Hòa Minzy khóc khi hát nhạc phim, bùng nổ lời khen cho bom tấn 'Mưa đỏ'Ca sĩ Hòa Minzy khóc khi chia sẻ về việc được chọn đóng một vai cũng như hát ca khúc chủ đề phim chiến tranh "Mưa đỏ" của Thượng tá Đặng Thái Huyền vào tối 18/8.

Link nội dung: https://www.thuonghieudoanhnhan.net/khoanh-khac-thuong-ta-dang-thai-huyen-phim-mua-do-cho-phep-minh-roi-nuoc-mat-a51932.html